Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

Trăn Trở Của Một Sinh Viên - Kỳ 2

Kỳ 2: Mẹ ơi, con muốn làm người.


Đêm đã về khuya, con đã không còn nghe thấy tiếng ồn ào của phố xá, mọi vật như chìm vào giấc ngủ, giờ đây mẹ cũng ngủ rồi, nhưng con thì chưa...
Mẹ!
 Gần đây con thấy mẹ rất buồn, và con biết tại sao mẹ buồn, mẹ buồn vì đã mang thai con...
Mẹ! đã hơn 2 tháng rồi kể từ khi con xuất hiện trong lòng mẹ, và cũng như vậy thời gian trôi qua, giờ đây con đang nằm trong bụng mẹ -"ngôi nhà" rất đỗi bình yên của con,và con thực sự quí trọng từng giây phút còn lại khi con còn được ở lại trong lòng mẹ, vì ...chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa thôi, mẹ sẽ ...quyết định vận mệnh của con thay Thượng đế,và con miễn cưỡng  ra khỏi "tổ ấm" mà thượng đế vốn dĩ nhân từ đã dành riêng cho con.
Mẹ!
Mẹ biết rằng con sẽ phải chết phải không mẹ? Mẹ biết quyết định của mẹ đồng nghĩa với việc con vĩnh viễn không được làm người phải không mẹ? Mẹ biết rằng một sinh linh bé nhỏ như con sẽ không thể tự bảo vệ mình? Mẹ biết rằng mọi người đều có quyền  dược sống ,được làm người?
Mẹ!
Con còn quá bé nhỏ, quá yếu ớt, và con thực sự hạnh phúc khi được ở trong lòng mẹ. Nhưng có lẽ con sẽ phải hi sinh hạnh phúc vô giá ấy của con vì tương lai, danh dự và sắc đẹp... của mẹ rồi. Giờ đây con đang ở trong lòng mẹ, con không thể khóc , không thể quì xuống trước mặt mẹ để cầu xin mẹ tha cho con, xin cho con được làm người...
Mẹ!
Con muốn được làm người để được nhìn thấy ánh bình minh mỗi khi ngày mới bắt đầu, con muốn được thưởng thức những kì công mà tạo hóa đã ban tặng cho nhân loại, cho mẹ và... cho cả con nữa mẹ ạ . Lẽ nào con không được có quyền đó sao mẹ?
Con muốn được làm người để nhìn thấy thế giới đẹp đẽ bên ngoài và đặc biệt con cũng muốn được nhìn thấy gương mặt của mẹ- người đã nuôi dưỡng con trong hơn 2 tháng qua. Con thực sự muốn được làm một người con nhỏ bé của mẹ để lau sạch nước mắt cho mẹ mỗi khi mẹ khóc  vì buồn, vì cô đơn...Lẽ nào không được sao mẹ?
Mẹ!
Ông bà ngoại đã yêu thương mẹ, cưu mang, nuôi dưỡng mẹ để mẹ được làm người, cho mẹ tấm vé được đến trong cuộc đời , để mẹ được cười, được khóc, và được yêu thương, vậy mà giờ đây mẹ nỡ lòng làm hại con- đứa con bé bỏng , yếu ớt nhưng cũng rất yêu mẹ sao?
……..

Trời sáng rồi. Con không muốn làm phiền mẹ nữa . Từ đây con không còn cơ hội chia sẻ buồn vui trong cuộc đời mẹ nữa rồi. Trước khi con ra đi con xin mẹ một điều nhỏ nhoi như là di nguyện cuối cùng trong cuộc đời của con, xin hãy vì mạng sống của con mà thực hiện di nguyện của con mẹ nhé là, nếu Thượng đế thượng mẹ và ban cho mẹ thêm một người con nữa xin mẹ đừng làm hại sinh linh nhỏ bé ấy như mẹ đã làm với con, nhưng xin hãy yêu thương, nuôi dưỡng sinh linh ấy như mẹ đã từng được yêu thương mẹ nhé, vì sinh linh nhỏ bé ấy là em con, là con của mẹ đó mẹ ạ, xin hãy để em ấy được  làm người, được đến trong cuộc đời để em được sống và thay con chăm sóc cho mẹ  nhé.
Con đi đây, xin Thượng đế tha thứ cho mẹ, vì mẹ không biết việc mẹ làm. Xin Người giữ gìn mẹ bình an.

Con.

PMX

Không có nhận xét nào: